Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa, mà là bên cạnh người mà bạn thương yêu!
Ấm áp không phải khi bạn mặc một lúc hai, ba áo, mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau đến có ai đó khoác lên bạn một tấm áo
Ấm áp không phải khi bạn nói “ấm quá”, mà là khi có người thì thầm với bạn:”Có lạnh không?”
Ấm áp không phải khi bạn dùng hai tay xuýt xoa, mà là khi tay ai kia khẽ nắm lấy bàn tay bạn
Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len, mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy
Ấm áp chưa hẳn là khi bạn ôm ai đó thật chặt, mà là khi ai đó khoác vai bạn thật khẽ (là người bố thân yêu của bạn chăng?!)
Và ấm áp là khi mùa thu qua, cái lạnh ùa về… Có một ai đó khẽ thì thầm vào tai bạn: “Chúc ấy một mùa đông ấm áp!”
Cứ màn đêm buông xuống thì nước mắt em lại dâng trào…
Chàng trai của em không còn trên đời này nữa^^
Em nhớ anh… nhớ những tháng ngày vui vẻ bên nhau…
Như thế nào cũng được, đừng âm dương cách biệt được không…?
Người ở lại thật sự rất đau lòng…
Nén cơn đau mà khóc không thành tiếng…
Dù có nhớ… cũng không làm được gì…
Mỗi lần nhớ về quá khứ… tôi lại thấy mình như đang đứng giữa một bức tranh âm dương cách biệt…với những màu sắc u ám và đầy nỗi nhớ^^
Em thích mùa đông lạnh
Thích Giáng Sinh an lành
Em thích trà thích bánh
Và còn thích cả Anh.
Vẫn là mùa đông ấy
Là Giáng Sinh an lành
Vẫn tách trà đĩa bánh
Nhưng sao chẳng có anh?
Em đã quên mất rằng...
Không ai bên cạnh nữa
Mùa đông lạnh giá này
Chỉ còn có mình em.
Ngồi trong căn phòng này
Nhìn ra ngoài cửa sổ
Thấy tuyết rơi đẹp vậy
Anh có còn ở đây
Ngồi nghe em trò chuyện
Về những kỉ niệm đẹp?
Giáng Sinh năm nay có lẽ là ngày “cô đơn” lạnh lẽo nhất từ giờ trở về sau…? Em vẫn còn nhớ… năm ngoái chúng ta đã từng vui vẻ đến chừng nào… chúng ta đã ở bên nhau trọn Giáng Sinh… dành cho nhau những kỷ niệm đẹp trong ngày Giáng Sinh, tuy… không gặp mặt được nhưng em vẫn cảm thấy vui khi có anh bên cạnh, tuy… không được ôm anh nhưng em vẫn cảm thấy hạnh phúc và ấm áp đến chừng nào. Còn bây giờ… anh ơi anh đi xa quá… để em một mình với những kỷ niệm đẹp của chúng ta, để em nơi đây “cô đơn” lạnh lẽo biết chừng nào… Em biết phải làm sao đây anh…? Giáng Sinh năm nay lạnh đến nhường nào… Một mùa Giáng Sinh cô đơn đến bật khóc… Một mủa Giáng Sinh không có anh bên cạnh… Em buồn lắm…
T muốn chìm xuống đáy biển…
Để biến mất khỏi thế giới này…
Chú mèo con gục khóc
Bên cửa sổ mưa rơi
Hoá ra vì chú nhớ
Đám mây trên bầu trời.
Cô bé nào bật khóc
Bên mèo nhỏ lặng thinh
Hoá ra vì cô nhớ
Một ai chẳng thương mình.
Xin lỗi vì những lời hứa
Xin lỗi chẳng yêu được nữa..
Xin lỗi vì em chẳng thể đến cạnh anh mỗi khi trời đổ mưa...
Xin lỗi vì em đã đúng...
Xin lỗi vì anh đã sai...
Xin lỗi vì ta chẳng thể đi cùng nhau để bây giờ cách xa...
- 3107-3 -
Thần ch3t ơiii....
Ông đang ở đâu vậy?
Khi con ngủ, ông dắt con đi nhé....!
Để không ai biết con ra đi...
Bởi vì....
Cuộc sống này làm con đau lòng lắm....
Con quá tin người...
Rồi để người ta lừa con một cách dễ dàng mà con không một chút nghi ngờ...
Con mệt lắm rồi....
Ông dắt con đi đi càng sớm càng tốt nha ông....!
Mở một bài nhạc đúng tâm trạng
Mượn nỗi buồn làm bạn đêm nay.
NL:
Đ.T. L: always loves you...
@someoneidk2022: em yêu quý, cảm ơn vì tất cả; đứa em dễ thương, tốt tính, hoà đồng,...
@anhtuanka42007: ngừi anh "iu" quý <33
@VN_Yuta: remember you..